Thứ Tư, 2 tháng 4, 2008

Entry for April 03, 2008-Chiếc khuy áo

Câu chuyện này được thằng em tớ viết từ những hồi những năm94-95 nên có vẻ "sến", hồi đó tớ cứ tưởng rằng sau này nó sẽ theo nghề viết văn cơ đấy. Lâu quá rồi cũng chẳng gặp lại nó và cũng chẳng nghe tin tức gì.

Chiếc khuy áo

Nó khoác chiếc áo vét cũ lên người, liếc qua bóng mình trên gương rồi gật gù tỏ vẻ hài lòng. Chợt nó nhíu mày khó chịu khi nó nhận ra áo sơ mi bị mất một chiếc khuy cổ. "Tức thật" - Nó thầm nghĩ - áo sơ mi mà thiếu khuy thì còn gì là thể thống nữa?". Nó bước về phía tủ quần áo lục tìm một hồi lâu mày không thấy chiệc khuy nào phù hợp. Đột nhiên, mắt nó sáng lên khi nhìn thấy chiếc áo của thằng em treo ở góc phòng, đúng là loại khuy mà nó đang cần. Nhưng chiếc áo của thằng em cũng thiếu khuy cổ, nó tặc lưỡi: Ôi dào, thiếu thêm một cái nữa cũng chẳng sao". Nó dùn dao cắt rời chiếc khuy thứ hai ra khỏi áo thằng em rồi lấy kim chỉ cẩn thận khâu vào áo của mình.

Sinh nhật đứa bạn, nó đến từ chiều, vẫn hào hoa phong nhã như mọi ngày. Nó bước ra ban công, hít thở khoan khoái cái không khí ngòn ngọt của buổi giao mùa. Ánh mắt nó trượt dài qua các ngọn cây, xuống mặt đường rồi dừng lại ở một bóng dáng gầy gò quen thuộc đang đạp xe từ phía cuối con đường.

Nó chạy nhanh xuống cổng. Thằng em nó một tay dựng xe, tay kia tím chặt cổ áo chống đỡ với cơn gió bất ngờ thổi tới:

- Em mang thêm áo len cho anh đây. Đài báo tối nay có gió mùa đông bắc tràn về, anh đừng ở lại khuya quá nhé.

Nói xong em nó ngoác miệng ra cười rồi lên xe phóng đi.

Phạm Hoàng Long

1 nhận xét:

  1. Ối! Ch� em v� t�m qu� anh nhỉ! Cực kỳ giống em! hehehe!

    Trả lờiXóa