Thứ Hai, 20 tháng 11, 2006

Thơ Đồng Đức Bốn


Tự nhiên thấy nhớ thơ Đồng Đức Bốn liền tìm trên Google và bắt gặp bài thơ của ông trong những ngày nằm bệnh viện cận kề với cái chết. Thật dũng cảm khi có thể cảm thấy cái chết đến với mình đơn giản như thế !


Xin trời một trận mưa rào đón tôi


"Chăn trâu đốt lửa xong rồi
Thì ta trả bút cho trời làm hoa"

(Đ.Đ.B)

Trở về với núi với sông

Trở về với đất với không có gì
Hồn thơ lục bát ra đi

Xin người ở lại sống vì nhau hơn
Vì nhau thì bão hết cơn
Bao nhiêu là những giận hờn sẽ tan
Đã không theo đóm ăn tàn
Xin đừng trâu lấm vẫy càn ngõ quê
Đã không mắc phải bùa mê
Xin đừng quên chốn đi về thiên thai
Đã tin đêm ngắn ngày dài
Biết hoa hồng dẫu lắm gai vẫn cầm
Đã đi ngậm ngải tìm trầm
Làm sao tránh khỏi lỗi lầm ban mai
Nếu còn tin ở đất đai
Bao nhiêu gánh nặng trên vai cũng thường
Nếu còn là kẻ bất lương
Bao nhiêu bão tố mười phương đổ vào
Tôi giờ về với trăng sao


Xin trời một trận mưa rào đón tôi.


Hà Nội, ngày 13.5.2005

Tại Bệnh viện K.

(nguồn:Vuhong.net)