Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2011

Dân chủ và dân vô chủ....

(Copy từ blog Canhcungxanh)

Danchu: buzz! buzz!

Danvochu: Gìe thé!? Quen biết gì nhau không mà buzz bà thế? Buzz linh tinh lang tang bà chửi cho tan nát hoa chè, thè lè hoa cúc nở giờ. Bà đang phấn son buổi sáng để dạng háng cho buổi trưa… Đứa nào làm phiền bà thế?

Danchu: Thưa bà, tôi buzz cho bà từ tạp chí Dân chủ. Rất tình cờ tôi nhìn thấy nick bà sáng đèn nên muốn xin hỏi bà vài câu như một cách tham khảo ý kiến người dân. Bà có sẵn sàng không?

Danvochu: Thế cứ phông lông là buzz nhau thế hử! Tạp chí đéo giè mà chả lịch sự tẹo nào. Rồi, tham khảo gì thì cứ hỏi nhanh đê bà còn makeup nốt chứ bởi tại mày làm bà phân tâm đang chả biết nên chấm nốt ruồi vào đâu.

Danchu: Thưa bà, với tư cách là người dân, chắc bà biết một phiên tòa vừa diễn ra cách đây ít hôm tại Hà Nội phải không ạ?

Danvochu: Hỏi khó! Mấy hôm nay bà chỉ quan tâm đến cụ Rùa thôi nhưng giờ cụ ấy chả còn là đàn ông nữa nên bà chán rồi. Nên tạp chí Dân chủ cứ cho là bà chả biết nhá! Lại cướp giết hiếp rồi kéo nhau ra tòa chứ gì?

Danchu: Thưa không! Đó là phiên tòa xử tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ 7 năm tù giam vì tội tuyên truyền, chống phá chính quyền nhân dân. Chúng tôi muốn xin ý kiến của bà ra sao về phiên tòa này?

Danvochu: Thằng đấy rõ hâm, bà bảo là hâm chứ đéo phải ngông nhá! Tối ngày cứ kiện cáo vớ vẩn chứ tài cán giè, suốt ngày cứ như thằng Chí Phèo đi rạch mặt ăn vạ. Bà là bà chả ưa cái ngữ ấy! Bà là dân, bà chỉ thích yên ổn làm ăn thôi! Bà yêu đời, bà thích chim bồ câu trắng, nhậu rất chi là ngon.

Danchu: Nhưng thưa bà có người cho đó là phiên tòa trơ trẽn.

Danvochu: Bà xin lỗi mày nhá! Cả thế giới này chả thằng đéo nào làm chính trị mà không nham nhở, trơ trẽn cả. Làm điếm phải xinh, làm tình thì phải cởi cả quần cả áo, làm báo phải la cà còn làm chính trị gia thì phải trơ trẽn. Thằng phát biểu cái câu ấy cũng có mấy chục năm trơ trẽn đấy thôi! Chả nhẽ lúc còn quyền hành nó mù câm điếc đến lúc về hưu thì mới sáng mắt ra? Trơ trẽn cả bầy, chỉ bà mày là duyên dáng thôi con ạ! Hết duyên là đói đấy!

Danchu: Lại một nhà thơ bảo dù lý lẽ mà tiến sĩ họ Cù đưa ra là chưa hẳn đúng nhưng được ở cái…tinh thần. Mà tinh thần ấy theo chúng tôi là tiến sĩ đang hoạt động đấu tranh vì dân chủ.

Danvochu: Thế mày nhắn hộ lời bà đến nhà thơ đấy là nếu thích cái tinh thần ấy thì cứ tự nhiên mang về ngâm rượu mà uống. Mày chả nghe thiên hạ có câu ngu dốt cộng nhiệt tình ngang phá hoại hử. Chuyện nhớn bà mày cần đứa khôn chứ đéo cần đứa nhiệt tình.

Danchu: Nhưng, lại có tiến sĩ vừa bảo dân có quyền chỉ trích và đấu tranh lật đổ chính phủ.

Danvochu: Bà cũng là dân và bà cũng có quyền chửi thằng nào đòi lật đổ chính phủ là quân mất dạy…

Danchu: Bà bàng quang với thời cuộc chăng khi không thấy những gì mà những nhà cầm quyền là sai trái?

Danvochu: Bà thấy cả nhưng bà cũng chả tin các thằng khác làm tốt hơn nếu chả muốn nói chúng nó toàn bọn vớ vẩn, lôm côm và chuyên làm những chuyện ruồi bâu dương vật ngựa. Bà nói thê để nhỡ mày về làm báo cho thanh, chớ ghi cặc vào đấy đời chúng lên án bà tục tĩu con nhá! Ví dụ ba thằng giám thị vớ vẩn, trình độ cao lắm bằng cái rắm con chụp ảnh vì môi trường, chụp vài cái ảnh gian lận thi cử được cánh truyền thông phóng lên thành người hùng rồi giờ chỗ nào cũng thấy chỉa mồm vào nói oang oang như thánh sống. Ngữ ấy chỉ tổ mua vui cho bà.

Danchu: Tôi đồ bà là dân cộng sản nằm vùng?

Danvochu: Nói khác chắc gì chúng mày tin mà bà cũng chả việc đéo gì phải nói cho mày biết bà là ai. Chúng mày đồ về bà thế nào bà chả quan tâm. Cái bà quan tâm là xứ rồng lộn này có bốn nghìn năm thì mất ba nghìn tám năm làm nô lệ. Dân tộc này anh hùng thế là đủ, oai phong thế là thừa, thế giới chục tướng tài xứ này có hai lắm lúc ngẫm bà mày thẹn. Xứ thiên hạ tự hào vì máy bay, cao tốc, nhà chọc giời xứ này tự hào vì anh hùng đâu ra mà lắm thế. Vừa nức mắt ra lại tiếp tục đòi đấu tranh. Sao chúng mày khoái đấu tranh thế? Chúng mày rững mỡ vừa thôi cho đời nó còn trong. Nói xấu hổ, chả biết chúng mày làm cách mệnh có thành công không nhưng bà trộm nghĩ nếu thành thì cũng vui vẻ phết. Ví như đấu tranh xong, thằng Trung Cuốc chúng khoe chúng vừa đi ỉa trên mặt trăng về thì chúng mày đang ngồi cặm cụi xây lại cái nhà xí nhưng vẻ mặt vẫn rất đỗi hân hoan, sung sướng vì xứ này một lần nữa được tiếng…anh hùng. Lồn é! Đến giờ rồi, bà đi dạng háng đây! Thế bà là ai chắc chúng mày biết rồi đấy nhỉ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét