Gần đây báo chí Việt Nam đã lên tiếng với một số ca đạo đức giả trong giới trí thức, vụ việc nổi bật nhất có lẽ là “đạo sách, đạo văn” của GSTS Trần Ngọc Thơ được báo Thanh Niên và Tuổi Trẻ Tp.HCM nêu đích danh. Trước đó ông này đã rất cao đạo lên giọng dạy đời và “mắng” một chị khác “đạo sách, đạo văn” của mình. Việc báo chí phản ánh những vụ việc như vậy tớ cho là cần thiết là nhằm cảnh báo cho các bậc “trí ngủ” nhà ta rằng không phải dân ai cũng ngu không biết các cụ ấy đang làm trò khỉ với cái danh hão.
Nhưng làng báo cũng có vài tờ đạo đức giả chả kém gì các bậc “trí ngủ" ở trên. Xét dưới góc độ số lượng thì một tờ báo đạo đức giả còn nguy hiểm gấp ngàn lần 01 anh “trí ngủ". Xin ví dụ rất cụ thể với một trường hợp điển hình: Viet Nam Net. Với giọng cao và thanh thoát tờ báo lên giọng dạy đời qua bài viết “Nhiễm độc văn hóa và 'tư duy con khỉ'” khi cho rằng: Sau một thời gian dài nằm yên trong kỉ luật, có lẽ sự tự do đã làm cho chúng ta đi quá đà trong nhiều vấn đề về văn hóa và lối sống. Một trong những ví dụ điển hình nhất là sex... Không phải cứ có sex là xấu, là bị dư luận lên án; tiểu thuyết "Rừng Na-uy" của Murakami là một điển hình. Nhưng sex trong một tác phẩm chân chính là những tình tiết tự nhiên, được xử lý tinh tế và mang lại những dụng ý nghệ thuật hẳn hoi, chứ không phải là được cắm bậy bạ đâu đó vào câu chuyện để câu khách một cách rẻ tiền...
Cũng chính tờ báo Viet Nam Net trong cùng ngày lại đăng một clip với tựa đề “Giao thông kiểu 'nảy tưng tưng'?” với nội dung phản ánh việc đắp “lươn”, “trạch” trên đường giao thông ở Hà Nội đã gây ra cảnh tượng mông và ngực phụ nữ bầm dập. Thật hết sức lố bịch và vô văn hóa khi phản ánh hiện tượng trên bằng một phóng sự truyền hình với những “cận cảnh” vào ngực của phụ nữ đi trên đường. Thực sự không còn lời nào để bình luận với những gì mà Viet Nam Net đã làm. Một mặt thì cao giọng dạy đời, mặt khác thì chính Ban biên tập lại đăng 01 bài hết sức vô văn hóa. Trên cùng một tờ báo mà có 02 bài viết hoàn toàn trái ngược nhau như vậy thì chắc rằng sẽ không khỏi khiến người đọc nghĩ đến một đội ngũ ban biên tập và lãnh đạo hoàn toàn thiếu năng lực chuyên môn và....đạo đức giả.
Nhưng làng báo cũng có vài tờ đạo đức giả chả kém gì các bậc “trí ngủ" ở trên. Xét dưới góc độ số lượng thì một tờ báo đạo đức giả còn nguy hiểm gấp ngàn lần 01 anh “trí ngủ". Xin ví dụ rất cụ thể với một trường hợp điển hình: Viet Nam Net. Với giọng cao và thanh thoát tờ báo lên giọng dạy đời qua bài viết “Nhiễm độc văn hóa và 'tư duy con khỉ'” khi cho rằng: Sau một thời gian dài nằm yên trong kỉ luật, có lẽ sự tự do đã làm cho chúng ta đi quá đà trong nhiều vấn đề về văn hóa và lối sống. Một trong những ví dụ điển hình nhất là sex... Không phải cứ có sex là xấu, là bị dư luận lên án; tiểu thuyết "Rừng Na-uy" của Murakami là một điển hình. Nhưng sex trong một tác phẩm chân chính là những tình tiết tự nhiên, được xử lý tinh tế và mang lại những dụng ý nghệ thuật hẳn hoi, chứ không phải là được cắm bậy bạ đâu đó vào câu chuyện để câu khách một cách rẻ tiền...
Cũng chính tờ báo Viet Nam Net trong cùng ngày lại đăng một clip với tựa đề “Giao thông kiểu 'nảy tưng tưng'?” với nội dung phản ánh việc đắp “lươn”, “trạch” trên đường giao thông ở Hà Nội đã gây ra cảnh tượng mông và ngực phụ nữ bầm dập. Thật hết sức lố bịch và vô văn hóa khi phản ánh hiện tượng trên bằng một phóng sự truyền hình với những “cận cảnh” vào ngực của phụ nữ đi trên đường. Thực sự không còn lời nào để bình luận với những gì mà Viet Nam Net đã làm. Một mặt thì cao giọng dạy đời, mặt khác thì chính Ban biên tập lại đăng 01 bài hết sức vô văn hóa. Trên cùng một tờ báo mà có 02 bài viết hoàn toàn trái ngược nhau như vậy thì chắc rằng sẽ không khỏi khiến người đọc nghĩ đến một đội ngũ ban biên tập và lãnh đạo hoàn toàn thiếu năng lực chuyên môn và....đạo đức giả.
Chí phải, chí phải. Báo chí nhà mình bây giờ aduza và hùa nhau làm xho xã hội lắm lúc cũng trở nên một làn sóng vô thức của trí ngủ rất nguy hiểm.
Trả lờiXóaHehe! Chia sẻ với đại ca! ;-)
Trả lờiXóa