Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

The First Grader – Không bao giờ quá muộn để mơ ước


Copy từ FB của Phạm Thu Thủy


Tất cả các cảnh quay của film chỉ tập trung trên một con đường tại một vùng nông thôn cách không xa Nairobi, Kenya. Năm 2003, chính phủ Kenya tuyên bố chính sách mới về giáo dục: mọi người có thể được đến trường mà không phải đóng tiền. Chính sách mới đã làm thổi bùng sức sống trên các phương tiện thông tin đại chúng và cả đất nước tràn ngập niềm vui hân hoan

….

Một ngày nọ, có người đàn ông già xuất hiện tại một trường tiểu học vá víu bởi những tấm tôn rỉ và hàng rào được ghép bởi những thanh củi khô người ta vứt đi không còn dùng nữa. Ông chìa một tờ báo rách và chỉ vào dòng chữ “mọi người đều được đến trường mà không phải trả tiền” và xin được học. Ông lão 84 tuổi đã làm cho cô hiệu trưởng và thầy quản lí bật cười vì theo họ “chính sách này chỉ dành cho trẻ con và ông lão đã già thì cần học làm gì cho khổ”. Họ từ chối và bảo ông lão về.

….

Ngày nối ngày, cô hiệu trưởng mở cửa sổ và ngạc nhiên khi ông lão hàng ngày vẫn ở đó, lắng nghe tiếng đọc abcd của trẻ nhỏ và đôi mắt hướng vào nơi cô như một lời kêu cứu khiến trái tim cô cũng phải khóc òa. Xúc động nhất là khi ông lão ra chợ, dành số tiền ít ỏi của mình để mua kéo, kim và chỉ. Bởi người ta bảo chỉ cho trẻ con đi học thôi nên ông….cắt hết quần áo thành quần ngắn cho thật giống trẻ con để ông có thể được đến trường. Không còn có thể nói “Không” cô hiệu trưởng chấp nhận cho ông lão vào học và hiểu ra lí do ông muốn đi học là “Tôi có một lá thư rất quan trọng với cuộc đời của mình và phải tôi phải cần tự mình đọc nó”. Không ai biết lá thư ấy viết gì, chỉ biết mỗi tối bên đống lửa nhỏ, ông lại mở ra khát khao sớm mai thôi mình sẽ biết đọc.

Việc một ông già 84 tuổi đi học đã gây ra những phản ứng rất khác nhau trong xã hội:

  • Báo chí cho đó là một hiện tượng kì lạ thường xuyên tới truyền hình quay film
  • Cha mẹ của những đứa trẻ trong làng cho rằng các cô giáo đang lãng phí nguồn lực. Đáng lẽ ra phải dạy dỗ lũ trẻ thì giờ lại phải chia sẻ chỗ học, lớp học, sự quan tâm của thầy cô giáo cho một người sắp chết. Có nhìn thấy những lớp học sơ xài, các em học sinh phải chuyển nhau, hôm nay được ngồi bàn, mai ngồi đất mới thấy được sự thiếu khiến người ta đôi lúc trở nên thái quá. Để thể hiện thái độ và sự bất mãn của mình, cha mẹ của những lũ trẻ dè bỉu cô hiệu trưởng, thậm chí thuê đầu gấu trong làng ném đá vào trường học đe dọa để nhà trường phải cho ông lão nghỉ học. Cũng bởi có quá nhiều ti vi, báo chí đến gặp ông lão nên dân xóm đến hành hung và bắt ông “nhả tiền thu được từ vụ đánh bóng tên tuổi của trường”,
  • Bộ giáo dục và trưởng phòng giáo dục trước sức ép của các bậc phụ huynh đã kỉ luật cô hiệu trưởng và buộc ông lão phải nghỉ học.

Cô hiệu trưởng không thể làm gì khác những đã tới Bộ Giáo Dục để trình bày trường hợp của ông. Tất cả những gì cô nhận được là câu trả lời của Cố vấn cấp cao của Bộ Giáo Dục:

“ Cô giáo, hãy nhớ, nguồn lực của chúng ta có hạn và trẻ em mới là tương lai của đất nước này”……

Không được đi học ở trường tiểu học, người ta bảo ông đến lớp học dành cho người lớn. Ông khăn khói quả mướp lên Nairobi tới trung tâm đào tạo dạy cho người lớn để rồi choáng ngợp trước ma túy, mại dâm diễn ra ngay trong trung tâm này. Ông trở về gặp cô hiệu trưởng và nói rằng chỗ của ông không phải là ở đó. Những người ở đó không đến trung tâm để học, họ có những mối quan tâm khác còn cái ông cần là biết cái chữ. Cô hiệu trưởng lại một lần nữa phạm luật nhận lại ông vào học để rồi “hình phạt” đến với cô là bị chồng nghi ngờ ngoại tình và bị cấp trên chuyển công tác sang một vùng khác.

….

Ông lão đã bán con dê duy nhất của mình để đủ tiền xe bus lên Nairobi và đến phòng thường trực của Bộ Giáo Dục. Tại căn phòng có sự hiện diện của Bộ Trường và ban điều hành ấy, ông lão đã cởi chiếc áo, đan chéo chằng chịt cả tấm lưng bởi những thương tích ghê rợn của một thời. Ông là một trong những chiến binh chiến đấu bảo vệ Kenya chống lại thực dân Anh còn sống xót. Biết ông là chiến binh, thực dân Anh giết vợ ông dù cô đang mang thai tháng thứ 4 và đứa con gái đầu lòng thật thảm khốc và thương tâm để ý chí ông bị mòn. Cả tuổi trẻ chiến đấu cho tổ quốc và mang trong tim những nỗi đau không thể khóc hoặc gọi tên, ông chỉ muốn tương lai của đất nước hôm nay và mai sau đừng quên những mất mát của cả một thế hệ đã nhuộm máu và nước mắt nghẹn ngào.

“Và hãy để cho cô giáo của tôi trở lại……”

….

Ngày cô giáo được chuyển về trường cũ, ông lão mang lá thư đến và nói:

“ Cô giáo ơi, cô phải đọc lá thư này giúp tôi thôi bởi lá thư rất khó và tôi cũng cảm giác không còn đủ sức nữa rồi….”

Cô hiệu trưởng mở tấm thư và không thể đọc nổi. Chỉ có nước mắt và cô nhờ thầy quản lí đọc hộ. Lá thư viết

….

“ Ngày, tháng………

Kính gửi ông……

Thay mặt cho đất nước Kenya, tôi, tổng thống Kenya xin cảm tạ ơn bởi những gì ông đã đóng góp cho tổ quốc. Sự hi sinh của ông sẽ mãi ghi sâu trong lịch sử của dân tộc chúng ta. Và để một phần nào đền đáp những sự hi sinh ấy, chính phủ Kenya xin được bồi thường ông xxxxxx .

Lá thư này tôi đã gửi cho ông từ năm 1959, nhưng không có ai hồi âm cả. Tôi lại kí tiếp tục gửi lại cho ông vào năm 1960, 1961, rồi 1962, 1963 cho tới nay nhưng vẫn không hề nhận được phản hồi nào của ông cả.

...

1964

1965

1966

….

Mắt ông lão nhòe đi. Đãng lẽ cuộc đời của ông đã khác

Giá mà ông biết đọc

Giá mà ai đó cho ông được đi học 50 năm trước đây

Có lẽ nếu ông không đọc được những dòng chữ ấy, suốt cả một đời cho tới lúc nhắm mắt ông vẫn không thể hiểu nổi tại sao quá khứ của ông và những người đã mất lại luôn bị lãng quên.

…..

Cát bụi thổi đỏ thẫm bầu trời.

Những đứa trẻ tới trường cầm cây bút chì vẽ tương lai của mình phía trước.

Người đưa bút chì cho chúng là ông già ở tuổi 84 mới bắt đầu biết đọc.

Nhưng lũ trẻ đã học lịch sử của chính ông và từ ông để biết chúng không thể biết viết nếu không có những người hùng sống trong im lặng cả một đời.

Gió thổi

Mặn

Chát

Sạn.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Những nguyên tắc để lấy được chồng tốt

Nguồn: WTT và FB Hang Nguyen

Mới sáng ra đọc cái bài này sảng khoái tâm hồn, đem về đây để phục vụ các em gái chưa chồng và sắp lấy chồng!

Nhà có mỗi một cái TV, mình định ra xem phim kênh HBO thì bị vợ đuổi ra ngồi máy tính, vì vợ đang xem phim Hàn Quốc. Ngồi buồn buồn vào WTT đọc tâm sự của các chị em, người thì bị chồng mắng chửi, người thì bị chồng lạnh nhạt, người thì bị chồng phản bội, người thì bị gia đình chồng bắt nạt... nói chung là tình cảnh của các chị em đều thê thảm không sao tả xiết.

Nguyên nhân của những cái sự thê thảm đó là vì đâu? Vì số phận? Vì vợ? Vì chồng? Có nhiều lý do được mang ra mổ xẻ lắm, nhưng có một thứ, mà theo mình quan trọng nhất, mà lại ít được nói đến.

Đó là vì CHỌN SAI, YÊU LẦM, LẤY NHẦM.

Tiếc rằng cái lý do này có nói ra dường như cũng không có ích gì cho chị em, vì đã trót lấy mất rồi, trót mang khổ vào thân rồi. Thế nên mình tranh thủ thời gian rảnh (vì bị vợ chiếm mất TV) sang bên box yêu đương này viết bài, hy vọng giúp ích cho những bạn gái chưa chồng có thêm thông tin bổ ích để chọn được người chồng tử tế, không phải vào box bên kia than thân trách phận trong tương lai gần.

NHỮNG NGUYÊN TẮC ĐỂ LẤY ĐƯỢC CHỒNG TỐT

Nguyên tắc chung: Ngu thì chết, bệnh tật không tự nhiên sinh ra

Điều này có nghĩa là đàn ông không "tự dưng xấu". Nhiều bạn lấy làm ngạc nhiên rằng người chồng mình sao trước, và sau khi cưới lại khác đến vậy. Trước kia anh ta dịu dàng, galant, sạch sẽ, còn sau khi cưới anh ta cục cằn, vô học, bẩn thỉu, một sự biến đổi thần kỳ chăng?

Không, cái người đàn ông cục cằn, vô học, bẩn thỉu ấy không tự nhiên sinh ra. Anh ta vẫn ở đó, ở trong cái lớp vỏ dịu dàng sạch sẽ lãng mạn ấy, chỉ có điều bạn không nhận ra thôi. Vì thế, lấy chồng tốt hay chồng xấu không phải là sự may rủi, điều đó phụ thuộc vào chính bạn, và chỉ bạn mà thôi. Bạn chọn đúng, bạn sẽ được hàng tốt, bạn chọn sai, bạn vớ phải hàng dởm. Nếu bạn không biết cách làm "người tiêu dùng thông thái", thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn bị ngộ độc, bị thương tích, bị ốm đau vì chính thứ hàng tự tay mình mang về.

Nếu bạn mua phải một con cá ươn, thì đó là do số phận, hay do bạn đoảng?

Vâng, xin hãy nhớ nguyên tắc đầu tiên: Bệnh tật không tự nhiên sinh ra, ngu thì (phải) chết.

Nguyên tắc 2: Yêu là chọn lựa

Nguyên tắc này còn được gọi là nguyên tắc: Không tin vào sự lãng mạn nhảm nhí.

Yêu là cái gì? Các bạn nhà văn, nhà thơ từ xưa đến nay đã tô vẽ, thần thánh hóa, huyền bí hóa, ngu xuẩn hóa tình yêu một cách triệt để, nào là yêu là hy sinh, yêu là hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là yêu, yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc blah blah... Tín đồ trung thành nhất của những cái tuyên ngôn hũ nút này tất nhiên là các bạn gái.

Các bạn quên mất hai điều quan trọng.

Thứ nhất, nhà văn nhà thơ là những kẻ thần kinh không bình thường, và nói chung là có cuộc sống không bình thường. Họ nhìn, đánh giá, cảm nhận cuộc sống theo một cách khác chúng ta, và thông thường là cực đoan. Họ không có cuộc sống bình thường chính là vì những suy nghĩ, cảm xúc có phần thái quá, lệch lạc đó. Vì thế trừ phi bạn cũng muốn sống như họ, còn không thì đừng có nghe họ.

Thứ hai, những kẻ hay tuyên truyền cho mấy thứ yêu là hy sinh, yêu là hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là yêu, yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc đó là ai? LÀ ĐÀN ÔNG. Tại sao? Bởi vì những điều đó có lợi cho đàn ông.

Với bản năng truyền giống của mình, đàn ông cần có những người đàn bà ngốc nghếch, dâng hiến, mù quáng... để có thể dễ dàng thực hiện chức năng giống nòi (cái này là do bản năng, ko phải cố tình đâu). Những người phụ nữ thông minh, biết cân bằng cảm xúc và lý trí tất nhiên không có lợi cho việc reo rắc gen khắp nơi, vì thế cần ngu hóa họ, đánh vào cảm xúc của họ, làm lạc lối họ. Cách tốt nhất là mang một thứ vô hình, khó xác định là tình yêu ra để làm công cụ.

Những cô gái bị ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền một cách hoang tưởng về tình yêu này sẽ lao vào tình yêu (và đàn ông) như một con thiêu thân mù quáng. Không nghĩ, và không dám nghĩ, (sợ bị coi là "không biết yêu") đến việc tìm hiểu, đánh giá, nhận xét, cân nhắc về cái người mà nhiều khả năng mình sẽ lấy làm chồng, cái người có ảnh hưởng quyết định đến hạnh phúc cả đời mình. Yêu là không thể lý giải được, yêu là không tính toán, yêu là đi theo tiếng gọi trái tim v.v. Ok tốt thôi, đến lúc bị một thằng chồng vũ phu đánh đập, bị bà mẹ chồng nanh ác chửi bới... thì mang trái tim ra mà đền nhé.

Tóm lại: Yêu là quá trình phát triển cảm xúc, và đặc biệt là sự tìm hiểu, chọn lựa cần thiết đối với người bạn yêu. Lý trí cần cho tình yêu cũng như trái tim vậy. Kẻ nào nói với bạn tình yêu không cần lý trí, ấy là bởi vì kẻ đó chẳng có tí trí óc nào. Còn nếu bạn cũng muốn mình không có trí óc như vậy, thì hãy xem lại nguyên tắc số 1.

Nguyên tắc 3: Tình yêu chẳng giúp được gì

Tại sao phụ nữ khổ hơn đàn ông? Bởi vì họ ít lý trí hơn. Phụ nữ suy nghĩ bằng trực giác, bằng cảm tính, cảm xúc, mà những cái này thì rất dễ tác động. Có nghĩa là lừa phụ nữ thì dễ hơn là lừa đàn ông. Mà chả cần phải lừa, tự họ lừa họ là đủ rồi.

Điều phụ nữ tin tưởng nhất là gì? Có tình yêu là sẽ vượt qua tất cả? Oh, thật là buồn cười, thật là ngớ ngẩn. Giống như bọn nghiện vậy, có thuốc là chúng tin rằng có thể tự mình xây dựng được cả thiên đường cho bản thân, nhưng ai cũng biết thiên đường của nghiện thì hết cơn say thuốc là hết sạch, thiên đường của những kẻ coi tình yêu là phép màu cũng sẽ chết sau ngày cưới Khi dân nghiện say thuốc, chúng có cảm giác chúng trở thành siêu nhân có thể bay như chim, khỏe như gấu, vui như tết. Khi phụ nữ yêu họ cũng có cảm giác y như vậy, chính vì thế họ nghĩ rằng chừng nào cái cảm giác say sưa này còn tồn tại, họ có thể vượt qua tất cả, nào là cải tạo đàn ông, nào là khuất phục được mẹ chồng khó tính, nào là gánh vác được họ hàng nhà chồng blah blah...

Kết cục thì sao? Bọn nghiện thân tàn ma dại, kết thúc cuộc đời sau khi nhận ra những gì xảy ra trong cơn say của mình là không có thật. Còn phụ nữ mù quáng cũng thân tàn ma dại sau khi nhận ra rằng cơn mê tình chẳng giúp họ đương đầu tốt hơn với những khó khăn trong cuộc sống gia đình, ngược lại, những khó khăn đó làm họ tỉnh mộng, và rốt cục tình thì chẳng còn, lại đeo thêm mấy cục nợ đời.

Vì thế, hãy luôn nhớ rằng, tình yêu là con chim nhỏ, xinh xắn, yếu ớt. Nó không giúp bạn vượt qua chông gai thử thách gì đâu, ngược lại, bạn còn cần phải chăm sóc, bảo vệ, o bế nó các kiểu nếu không muốn nó chết. Muốn chăm sóc nó như thế, bạn phải có thời gian, phải có sức khỏe và tâm trạng tốt, mà những thứ đó không có được nếu cuộc sống của bạn quá khó khăn. Tất nhiên đôi khi nó giúp bạn, làm cho cuộc sống của bạn thêm dễ chịu, nhưng phần lớn thời gian thì bạn là người phải giúp nó, chăm nó. Khi bạn không có gánh nặng gia đình, khi người đàn ông của bạn vẫn còn nồng nàn (đang trong giai đoạn chinh phục thử thách mà) thì việc nuôi một con chim nhỏ xinh xắn rất là đơn giản, và nó hót cho bạn vui suốt cả ngày. Nhưng khi bạn đầu bù tóc rối mặc bộ đồ nhàu nát cọ sàn vệ sinh thay cho osin trong nhà chồng, thì cái con chim ấy chẳng những không hót nữa, mà còn sẵn sàng ốm chết lúc nào không biết. Còn chồng bạn, luôn sẵn sàng nuôi một con mới (bản năng thôi, không cố tình đâu).

Đối thoại:

- Tình yêu ơi, tao khổ quá, sao mày không giúp tao vượt qua khó khăn?

- Tao có hứa giúp mày vượt qua khó khăn hồi nào đâu? Tự mày nghĩ ra cái công dụng đấy cho tao mà.

- Nhưng nhiều khi tao thấy có mày tao cũng có thêm sức mạnh đấy chứ?

- À, đại khái tao là viên thuốc hạ sốt, mày bệnh quá thì tao có thể giúp mày hạ nhiệt một lúc, nhưng tao KHÔNG PHẢI LÀ THUỐC CHỮA BỆNH. Còn mày thì cho rằng tao là thứ thuốc vạn năng bệnh nào cũng chữa. Mệt tao quá.

Nguyên tắc 4: Chuyện nhỏ là chuyện lớn

Bạn cho rằng điều gì là quan trọng ở người đàn ông đang tán tỉnh bạn?

Đa phần các bạn gái sẽ trả lời: Anh ấy tốt với tôi, anh ấy yêu tôi, thế là đủ.

Câu trả lời phổ biến (và tâm đắc) này của các bạn, rất tiếc hoàn toàn chả có tí giá trị nào trong việc tìm kiếm một người đàn ông tốt để làm bạn đời. Khi đàn ông đi tán gái, tất nhiên anh ta phải tốt, tất nhiên anh ấy nói anh ấy yêu bạn. Đem tiêu chuẩn "tốt với tôi, yêu tôi" ra để chọn lựa, chẳng khác nào con cá trong đối thoại sau:

- Cá, thế nào là một thợ câu giỏi?

- À, theo tớ một thợ câu giỏi phải có cần câu, có mồi câu.

Đấy, có buồn cười không? Đã đi câu, ai chẳng có cần, ai chẳng có mồi (loại thợ câu đi người không đến hồ, xòe tay ra cho cá tự nhảy vào là siêu nhân, không tính), cần và mồi chẳng là gì để chứng tỏ một tay thợ câu tốt, tương tự "tốt với tôi, yêu tôi" chẳng nói lên được gì về người đàn ông đang muốn có bạn.

Thế cái gì mới là "chuyện lớn" quan trọng để bạn xác định được một ông chồng tốt?

Đấy chính là những chuyện nhỏ. Những hành động cử chỉ lặt vặt trong đời sống hàng ngày.

Những chuyện lớn ai cũng chú ý, nên ai cũng cố gắng làm tốt, hoặc giả vờ làm tốt. Những chuyện nhỏ ít được để ý đến mới hiển thị tốt nhất một con người, đặc biệt là khi người ta lơ đãng, hoặc người ta cho rằng không có ai để ý đến mình. Anh ta ngáp có che miệng không, ăn xong có ngậm tăm đi ngoài đường không, gặp tai nạn trên đường có xúm vào xem không, khi tức giận có chửi bậy không, về nhà có vứt quần áo bừa bãi không, bóng đèn cháy có gọi thợ không, vay tiền bạn bè có trả đúng hạn không, ngồi một chỗ có rung đùi như bị động kinh không? Đấy, bạn phải tìm hiểu người đàn ông của đời mình thôgn qua những thứ "lặt vặt" đó.

Có bạn hỏi: Chuyện nhỏ vớ vẩn ấy thì liên quan gì đến tình yêu vĩ đại? Chỉ là những thói quen, sửa là được, quan trọng là yêu, tình yêu đủ lớn thì sẽ vượt qua hết... la la la...

Trả lời: Hành vi bắt nguồn từ thói quen, thói quen bắt nguồn từ tính cách, văn hóa. Mà TÍNH CÁCH, VĂN HÓA chứ không phải TÌNH YÊU, mới là sự đảm bảo cho hạnh phúc.

Ở cùng với một anh chàng tốt tính, hòa hợp, bạn sẽ từ không yêu chuyển thành yêu, từ yêu ít thành yêu nhiều. Ở với một anh chàng chẳng ra gì, tình yêu sẽ chết nhanh thôi.

Còn dùng tình yêu để thay đổi tính cách? Chuyện hài nhất thế kỷ, giờ nào rồi mà còn nói đùa thế?

Nguyên tắc 5: Đừng nghe đàn ông nói, hãy nhìn đàn ông làm

Khoảng 90% những lời lẽ của đàn ông về tình yêu với bạn gái của mình là không thể tin được. Đặc biệt là các thanh niên chim chíp tán gái thì thôi rồi, toàn mang nhạc thị trường, nhạc sến, trà sữa tâm hồn, danh ngôn, trích dẫn truyện tình ba xu, phim Hàn Quốc... ra ba hoa, thật là đến bò nghe cũng phải phì cười (thế mà các cô gái lại rất thích, lạ ghê)

10% lời lẽ còn lại thì có thể tin (chẳng hạn như "em ơi anh muốn x em") nhưng lại không có giá trị lâu dài. Đây là điều phụ nữ dễ bị nhầm lẫn nhất, vì 10% này ngay cả những người đàn ông TỬ TẾ nhất cũng thường nói.

Chẳng hạn: Anh yêu em mãi mãi. Anh sẽ đi bên em suốt cuộc đời. Anh sẽ....

Họ có nói dối không? Không. Không nói dối, vì khi nói ra câu đấy họ thực sự nghĩ như thế. Chỉ có điều là còn một phần khác họ không nói ra, đôi khi vì họ cũng không hiểu được chính mình.

Anh sẽ yêu em mãi mãi ... nếu lúc nào em cũng ngoan ngoãn, thơm tho, nhàn rỗi ngồi nép vào bên anh thế này này, như thế, tất nhiên là yêu. Nhưng sau này em đầy mùi nước mắm với nước đái trẻ con, ăn mặc nhếch nhác, bụng béo đầy mỡ... xin lỗi, anh không có ý lừa em, nhưng không hiểu sao anh... sorry.. tình cảm của chúng ta không như cũ nữa.

Cô gái khóc nức nở: Tôi đã hy sinh vì anh, tôi già, béo, xấu, bẩn cũng vì anh... thế mà anh lại...

Chồng (nghĩ thầm): Công nhận là em tốt, công nhận là em đúng. Nhưng mà điều kiện của tình yêu là phải thơm, sạch, mới, lạ. Bảo anh biết ơn em thì được, nhưng bảo anh run rẩy yêu em như ngày nào thì khó quá, cái này sao cố được.

Đàn ông khi yêu hay thích khẳng định mình, nói ra nhiều câu có chủ ngữ là ngôi thứ nhất: Anh thế này, anh thế khác... Các cô gái nghe say sưa, mắt chớp chớp miệng đớp đớp, tâm đắc ghê lắm. Mình yêu anh ấy quá, anh ấy bảo là... anh ấy hứa là...anh ấy là người.... Đến khi lấy về rồi, thỉnh thoảng lại nghẹn ngào, ôi mình bị lừa, ngày xưa nó nói dzậy mà bây giờ không phải dzậy.

Vậy kết luận ở đây là gì?

Nghe đàn ông tán cho vui thôi. Chủ yếu là phải nhìn xem anh ta làm được cái gì. Anh bảo anh lo được cuộc sống cho tôi, vậy phải xem anh có tháo vát, kiếm tiền được không. Anh bảo anh có trách nhiệm với tôi, vậy phải xem anh đối xử với bạn bè, người thân của mình thế nào. Anh bảo anh là người tốt, vậy phải xem anh có ghét chó và trẻ con hay không, vay tiền bạn có trả không...

Bạn nào yêu không mở to mắt ra mà nhìn, chỉ chết vì mấy câu văn hoa ba xu, đến lúc khổ lại đổ tại duyên số...xin mời xem lại nguyên tắc số 1.

Nguyên tắc 6: Đức tính quan trọng nhất của chồng?

Tôi không nói là "đức tính quan trọng nhất của đàn ông", bởi vì mỗi người đàn bà cần đến đàn ông theo một nhu cầu riêng của mình. Có người mê đẹp trai, có người thích khỏe mạnh, có chị thích galant, có bà thích phong độ...tóm lại cái "nhất" đấy thiên biến vạn hóa, không sao tổng kết hết được.

Nhưng với vai trò làm chồng thì lại khác. Làm chồng tốt cũng cần nhiều tính chất khác nhau, lãng mạn, mạnh mẽ, giỏi giang, phong độ, tháo vát, thông cảm, bao dung, chăm chỉ... gi gỉ gì gi, cái gì cũng cần, cái gì cũng tốt. Nhưng tất nhiên là thật khó mà tìm được người hoàn hảo như vậy. Mà nếu có kiếm được, thì chắc bạn cũng chả đủ hoàn hảo để mà lấy được người ta. Thế thì, nếu như phải rút gọn, phải lựa chọn và quyết định trong những đức tính ấy, trong số những người bạn "có thể" lấy được, thì bạn sẽ lấy ai, lấy người như thế nào?

Hỏi đến đây, cả lớp đồng thanh: Lấy người yêu mình và mình cũng yêu, tóm lại lấy nhau vì tình ạ!!!

Cô giáo: Khổ quá, thế lúc chọn người yêu vậy, các em chọn ai, tìm người như thế nào?

Cả lớp: Yêu thì sao chọn được ạ, duyên số rồi, yêu mà biết tại sao yêu thì đã không phải là yêu ạ !!!

Cô giáo: %^&($$@

Đùa vậy thôi, topic này mong được giúp đỡ những người nghĩ rằng lý trí cũng cần thiết trong tình cảm. Còn với các tín đồ của yêu mê muội, cưới mù quáng thì đến cô giáo cũng bó tay, nói gì đến tôi

Trở lại với câu chuyện đức tính quan trọng nhất của chồng, có lẽ cũng cần chú thích thêm để các bạn đỡ thắc mắc, ấy là quan trọng nhất không có nghĩa là duy nhất cần thiết, lại càng không có nghĩa đó là yếu tố đầu tiên cần được đưa ra xem xét (cái đầu tiên, theo tôi nghĩ, là tìm hiểu xem đối tượng có bị Gay, hoặc bất thường về sinh lý hay không). Quan trọng nhất có nghĩa là, sau khi chúng ta đã có được hai ứng cử viên trước mặt, cả hai đều nam tính, nội tiết ổn định, biết đọc biết viết, chỉ số IQ trên 60... nhưng một anh thì biết đánh đàn ca hát múa rối nước còn một anh thì có cái "quan trọng" ấy, vậy nên chọn anh nào?

Cái đức tính đó là khả năng tiếp thu, học hỏi, nhận thức những sai lầm, điểm yếu của mình và cố gắng sửa chữa chúng. Nói cách khác, đó là khả năng tự hoàn thiện bản thân.

Nếu lấy một người chồng biết nhận ra khuyết điểm, dám nhận sai, sai dám sửa (không đảm bảo thành công 100%) thì các bạn có thể yên tâm là cuộc sống càng ngày càng tốt đẹp. Giống như bạn cưới một chiếc Kia Morning về nhà, mấy năm sau nó tự lên đời thành một chiếc Camry, rồi ít lâu sau lại trở thành một con Mẹc hoành tráng... thế có sướng không? Ngược lại, nếu lúc đầu lấy về một con Mẹc trông hoành tráng, rồi dần dần nó xuống cấp thành cái xe công nông thì thật tai họa.

Vậy khi chọn lựa, ngoài việc nhìn vào những gì đối tượng đang có, hãy để ý đến những gì đối tượng THAY ĐỔI trong quá trình quen biết, yêu đương, để ý đến cách anh ta tốt lên hay xấu đi xem anh ta có được khả năng tự hoàn thiện bản thân hay không. Nếu có, thì đấy chính là đức tính quan trọng nhất bạn cần ở chồng bạn.


Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Linh tinh về sách

Hẹn hò cafe với Lan Phương và Lê Sơn để trao đổi sách vào sáng thứ 6 mà đến tối thứ 5 bị viêm họng rồi sốt nên đành nhắn tin delay. Ai dè ốm đau mà như người giả bệnh, sáng ra thấy hết sốt không muốn nằm nhà nên lỡ dịp cafe với Lan Phương mà chỉ cafe với Tuấn Hoàng và Lê Sơn. Kết thúc cafe chuyển qua ngồi bia trưa ở 33 Nguyễn Trung Trực thì có thêm anh Trương Thái Du.

Quay lại chuyện sách, bữa rồi có hứa Lê Sơn sẽ đưa nó mượn 2 cuốn (mà thực ra là 3), ấy là 2 cuốn Kinh tế học vi mô và Vĩ mô mình mua ở 180 Bà Triệu. Nhớ bữa mua cuốn ấy cười chết đi được: Trước Tết ghé hỏi lão bán sách lão bảo 100 nghìn/2 cuốn nhưng không đủ tiền đành đi về. Sau Tết lượn qua lão quát lên 120 nghìn, hỏi sao trước Tết giá khác giờ lại giá khác? Lão bảo bánh trưng trước Tết mày thích ăn giờ thì ngấy - thế nên trước khác, giờ khác! Đành móc túi mua. Thực ra, trước đây vì cãi nhau với cô bạn học KTQD nên mượn về đọc để cãi nhau, không ngờ lại thích nên mới kiếm mua.












Ngồi uống bia, thì Lê Sơn lại quan tâm về Rừng nên nhớ ra cuốn sách em Thủy đã từng mách mình đọc khi mình cũng tập tành hỏi về rừng, cuốn "Tiết thanh minh". Ngoài
















Còn cái cuốn "Nếu đi hết biển" mà em Lan Phương muốn mượn thì thực ra có 5 cuốn do anh Hoàng Khởi Phong (chủ NXB Thời Văn) tặng cho, giờ chỉ còn có 1 cuốn vì bị bóc lột hết rồi. Nó đây:

















(Hình này lấy trên mạng, không phải hình mình tự chụp)

Nhân tiện lục sách cho Lan Phương với Lê Sơn và cũng là để dọn sách ra "trao đổi" như kiểu bạn Mun, phát hiện ra thằng Hoàng, có sách mà có khi chính nó cũng đếch biết, đành phải móc ra để riêng cho nó:













Nhân tiện, học tập mô hình "trao đổi sách" của bạn Mun, mình post ảnh một số cuốn sách dư dùng có thể cho, tặng và trao đổi tùy các bạn. Cứ theo thứ tự comment đặt chỗ nhá!


































































Còn đây là "khoe hàng" nhá, sách này không đổi, cho tặng đâu nhá :)













List sách cho, tặng, trao đổi:

1. Tiền tệ ngân hàng và thanh toán quốc tế (Lê Sơn)
2. Cẩm nang nghệ thuật quản lý
3. Nếu bạn muốn du học ở Hoa Kỳ (tập 4: Thông tin cần thiết khi sống và học tập ở Hoa Kỳ)
4. Hiểu bệnh để phòng trị bệnh
5. Tâm lí học Dạy học
6. Những phương pháp dạy học Tiếng Việt ở Tiểu học (mẹ Khuê)
7. Xã hội học Đại cương
8. Nhập môn Triết học
9. Một số vấn đề về Trí thức Việt Nam (Lan Phương)
10. Tâm lí học trí khôn
11. Cơ sở văn hóa Việt Nam
12. 7 bước đến Vật lý hiện đại
13. Tiểu thuyết Việt Nam hiện đại (2 tập)
14. Nhà nho tài tử và Văn học Việt Nam
15. Đại cương Lịch sử tư tưởng Trung Quốc
16. Vui với cuộc đời (Trần Đình Bá)
17. Thế giới phẳng (bạn Diệp)
18. Đông Tây kim cổ tinh hoa
19. Chạng Vạng
20. Trăng Non
21. American Theatre
22. Chân dung nước Mỹ
23. Martin Heideger và tư tưởng hiện đại (bà Cầm)
24. Nhận định (tập 2 của Nguyễn Văn Trung)
25. Doanh nhân và vấn đề Quản trị Doanh nghiệp
26. Chuyện quản trị Doanh nghiệp
27. Design và layout (2 tập)
28. Chăm sóc da mặt (Lê Sơn)

Có một số bạn comment nhận sách trên blog nhưng cũng có một số bạn comment nhận sách trên FB nên các bạn chú ý những cuốn in nghiêng nhá!

P/S: Sao toàn thấy các bạn nhận sách tặng, cho thôi thế nhỉ? chả thấy ai trao đổi cả thế...hic hic.