Chiều qua về nhà thấy đã mất điện, hỏi ra mới biết ông “nhà đèn” đã cắt điện từ 09h sáng. Vợ cũng đã gọi điện hỏi thì thấy bảo do không đủ công suất nên phải cắt điện, khoảng 9h tối mới có. Mất điện thì mọi hoạt động “văn minh” cũng đi đời. Cả nhà ăn cơm trong ánh sáng của hành lang Chung cư. Đã thế hôm qua ông giời cũng lại lặng gió, chỉ khổ mấy đứa nhỏ bị nóng khiến cho ông bà, bố mẹ phải thay nhau mà quạt. Đến 09h00 vẫn chẳng thấy điện đâu, tớ gọi cho Điện lực Chợ Lớn, sau gần 20 cuộc máy bận thì mới thấy có người thưa máy. Câu trả lời vẫn là do không đủ công suất nên phải cắt điện nhưng thời gian mở điện lại thì là “chưa biết đến thời gian nào”. Tớ vặn, đồng ý là cắt điện nhưng phải cắt điện luân phiên chứ tại sao lại mất từ sáng đến giờ, khu này mất điện nhưng cái phường bên cạnh điện đóm vẫn sáng choang. Anh trực ban “nhà đèn” bảo cái này em không biết. Ơ, không biết mà được à, anh phải phản ánh lên cấp trên chứ ? Dạ dạ vâng vâng rồi cúp máy. Lại chờ. Lúc này thì lòng kiên nhẫn có thời gian giới hạn hơn. 30 phút sau tớ gọi lại, và cũng sau khoảng gần chục lần máy bận thì câu trả lời vẫn không có gì thay đổi. Phải nghĩ mẹo thôi. Khoảng 11h tớ lại gọi ông “nhà đèn”, tất nhiên là sau khoảng chục lần máy bận nữa, tớ gặp được một anh giai giọng khá trẻ. Tớ giả giọng nghiêm trọng:
- Chào anh, tôi là phóng viên XT ở báo Tuổi Trẻ, chúng tôi nhận được rất nhiều điện thoại của bà con là người dân ở khu vực Phường 16 – Quận 8 gọi về báo phản ánh về tình hình mất điện ở khu vực do Điện lực Chợ Lớn quản lý, anh làm ơn cho biết lý do cụ thể ? Tại sao khu vực Phường 16 – Quận 8 lại liên tục cắt điện 3-4 lần trong thời gian 01 tháng gần đây ?
Anh trực ban “nhà đèn” trả lời với rất nhiều ngôn ngữ chuyên môn kỹ thuật, tất nhiên là tớ chả hiểu gì cả. Nhưng mà vòng vèo thế nào đi nữa thì cả cái câu trả lời của anh ấy vẫn chưa có được sự thuyết phục với tớ. Anh trực ban lại chuyển máy cho anh phụ trách kỹ thuật. Nhưng tình hình cũng chẳng có gì sáng sủa hơn.
- Anh có thể ngắn gọn và cho biết ai chịu trách nhiệm của việc này và tôi phải hỏi ai để có câu trả lời cho bạn đọc của báo ?
“Quả bóng trách nhiệm” được chuyển lên “điện lực thành phố” và “điện lực Miền Nam”. Tớ đành cúp máy.
Ngồi ngẫm lại thấy mình vẫn dốt. Thứ nhất là chưa hỏi tên anh trực ban và anh phụ trách kỹ thuật của “nhà đèn” ở Chợ Lớn. Giả sử mà có lên báo thật thì rõ ràng là chưa đủ 5 cái W (What, Where, Who, When, Why). Và đáng nhẽ phải hỏi tiếp xem “điện lực thành phố” hay “điện lực miền Nam” ấy cụ thể là ai, số điện thoại nào?
Tiếp tục nghĩ mẹo, định gọi 1080 để hỏi số đt đường dây nóng của “điện lực thành phố” để tìm kiếm người “chịu trách nhiệm”. Nhưng nếu “quả bóng trách nhiệm” lại được trả về điện lực Chợ Lớn thì sao ? Vậy tức là phải hỏi rõ ai phát ngôn, nói rõ cho người ta biết là tôi đang ghi âm, những gì anh (chị) đang nói sẽ được chúng tôi phản ánh lại với người dân. Nếu trách nhiệm quay về với “điện lực Chợ Lớn” thì lại phải thêm một lần nữa gọi điện thoại và ghi đích danh người trả lời. Nếu cần thì xin số đt di động của lãnh đạo để hỏi trực tiếp.
Đang chuẩn bị “làm tới” thì....đèn điện bật sáng. Lạy giời, “văn minh” đã về. Hú hồn, nhỡ lúc đang điện thoại hỏi mà có điện thì tiếng hô hào ầm ĩ của bà con vì có điện sẽ làm lộ tẩy hết cả nhể!
Và đến tận bây giờ thì tớ cũng chả cần quan tâm là có điện do đã cân đối được công suất hay là “nhà đèn” sợ báo chí nữa. Chỉ có một điều rõ ràng: Tớ đã giả danh nhà báo.
Em viết 1 b�i b�o gửi thằng bạn, n� bảo: �ng t�m hiểu s�u hơn th� tốt. Em bảo: T�i c� phải PV b�o �ng đ�u m� cật vấn người ta được, n� bảo: �ng cứ xưng danh l� PV b�o t�i, n� biết đếch đ�u được! H� h�
Trả lờiXóaEo �i. CHồng nh� thật dấy. Vợ cong đ�t l�n v� mấy đứa nhỏ. Chổng vẫn ngồi viết bnoc được ah?
Trả lờiXóa