Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2021

Lời kêu gọi Toàn quốc chống dịch!

Lời kêu gọi Toàn quốc chống dịch! 


Hỡi đồng bào chiến sỹ nước Phây!


Chúng ta muốn làm ăn yên ổn, muốn du lịch nghỉ dưỡng, muốn về thăm ông bà bố mẹ, tụ tập bạn bè để chém gió, nên chúng ta phải nhân nhượng mà giãn cách. Nhưng chúng ta càng giãn cách, bọn virus lại càng biến chủng để lấn tới, vì chúng quyết tâm cướp mạng người dân ta nhiều hơn nữa!


Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất mạng, nhất định không chịu làm nô lệ cho Facebook, Google.


Hỡi đồng bào!


Chúng ta phải đứng lên! Xong chúng ta lại ngồi xuống! 


Bất kỳ đàn ông, đàn bà, bất kỳ người già, người trẻ không chia tôn giáo, đảng phái, dân tộc. Hễ là người Việt Nam thì phải đứng lên tập thể dục trong nhà cho khoẻ, tập thở và ăn cho đủ chất, nhớ đừng lang thang ngoài đường khi không có nhu cầu thiết yếu.Ai có rau ăn rau. Ai có thịt ăn thịt, không có rau có thịt thì gọi đến MTTQ nơi mình ở để được hỗ trợ, chờ lâu quá thì lên mạng mà kêu chứ đói mà không kêu thì ai biết đâu mà giúp. Ai cũng phải ra sức chống dịch cứu bản thân.


Hỡi anh em bác sỹ, y tá, điều dưỡng!


Giờ cứu nước đã đến. Ta phải hy sinh lợi ích cá nhân để lao vào tâm dịch mong giữ gìn mạng sống của người dân. 


Hỡi anh em dân phòng, công an, quân đội! 


Nếu người dân gặp lúc khó khăn mà lang thang ngoài đường thì chắc đa phần cũng là vì thiết yếu, nên rộng lòng cân nhắc lý tình mà nhắc nhở thông chốt, không nên lấy phạt làm tiền. 


Dù phải gian lao chống dịch, nhưng với một lòng kiên quyết hy sinh lợi ích cá nhân chờ miễn dịch cộng đồng, thắng lợi nhất định thuộc về nhân dân ta!


Vaccine muôn nǎm!

Kháng chiến thắng lợi muôn nǎm!


——

Biên tút chơi vậy nhưng thực tình là có việc muốn nhờ các anh/chị em ở TPHCM quan tâm hỗ trợ: 


Nhóm bác sỹ Bệnh viện E tại Hà Nội do thằng em Nguyên Phan cầm đầu được điều động vào tăng cường cho TPHCM chống dịch tại Bệnh viện Ung Bướu cơ sở 2, số 12 D400, Long Thạnh Mỹ, Quận 9, Thành phố Hồ Chí Minh đã được hơn 3 tuần. Hôm qua, tâm sự với thằng anh thì mong muốn được hỗ trợ một số vật tư y tế và lương thực cơ bản để đảm bảo sức khỏe, yên tâm chống dịch, cụ thể: Áo bảo hộ PPE cấp 3 hoặc 4; Kính che mặt; Nước xúc họng; Rửa tay xịt khuẩn; cháo ăn liền và sữa hộp uống liền. 


Do điều kiện địa lý xa xôi, HN chỉ có thể với vào nhờ các bạn ờ  TPHCM nhón tay hỗ trợ trong điều kiện có thể. Xin liên lạc trực tiếp với Cao Hoài Tuấn Anh: 0913738683 hoặc BS Nguyên: 0912179386. 


Chân thành cám ơn tấm lòng của tất cả các bạn. 

Thứ Tư, 4 tháng 8, 2021

Ngày cách ly thứ 13-14

Cuộc sống tươi đẹp*


Người (bị nghi - mình nghĩ dùng từ này sẽ chuẩn hơn nhưng chắc do dài dòng nên thường gọi tắt) là F1 sẽ được (bị, phải) xét nghiệm đủ 03 lần. 

- Lần thứ nhất do Trung tâm Y tế Phường lấy mẫu xét nghiệm ngay khi (cái ngay khi này tuỳ thuộc và sự bận rộn của Trung tâm Y tế Phường, Quận) truy vết được F1. Kết quả xét nghiệm này sẽ dẫn tới 02 phương án: Nếu dương tính thì được nâng hạng F0, đưa đi cơ sở chữa trị; Nếu âm tính, sẽ có quyết định chuyển đến cơ sở cách ly tập trung. 

- Lần thứ hai do nhân viên Khu cách ly lấy mẫu sau 7 ngày cách ly tập trung (Đoạn này kể rồi nhé). Nếu dương tính thì chuyển đi cơ sở điều trị, nếu âm tính thì lại tiếp tục theo dõi. 

- Lần thứ ba cũng vẫn do nhân viên Khu cách ly lấy mẫu sau 13 ngày cách ly tập trung. Kết quả xét nghiệm lần thứ 3 này quyết định F1 được về hay vào cơ sở điều trị. 

Theo kinh nghiệm từ lần xét nghiệm lần thứ 2, việc lấy mẫu thường diễn ra tầm 10h sáng (có lẽ bắt đầu từ 8, 9h nhưng cuốn chiếu từ tầng 1 lên tầng 7 nên hơi mất thời gian). Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý thoải mái, lạc quan nhưng trước khi chuẩn bị lấy mẫu cũng sốt ruột, lo lắng đi ra đi vào ngó xem nhân viên lấy mẫu đến đâu rồi. Đá cái ghế nhựa đến trước cửa Phòng, 2 em nhân viên lấy mẫu xịt khử trùng chỗ ghế ngồi rồi gọi mình ra. Nghĩ cảnh mẫu gộp lần trước, mình hỏi: Lần thứ 3 này có lấy mẫu gộp không em? Mẫu gộp tất anh ạ. Đúng là mẫu gộp thì tiết kiệm chi phí và thời gian, nhưng lần xét nghiệm quan trọng như này cũng mẫu gộp nhỉ? Xét nghiệm độc lập luôn đi cho đỡ tăng huyết áp, loạn nhịp tim. Không anh ạ, tất cả các lần xét nghiệm đều dùng mẫu gộp, chỉ khi có kết quả nghi ngờ mới chuyển sang xét nghiệm độc lập thôi. Vậy thì phải làm thôi, lại ngửa cao cổ để ngoáy mũi (không thấy chọc họng). 

Xong việc lấy mẫu thì lại quay sang tham quan và giao lưu với thế giới bên ngoài, sắp sửa hết cách ly nên thái độ với nghiên cứu Báo cáo chính trị và Nghị quyết ĐHĐ nhạt hẳn đi. Đây hẳn là vấn đề cần nghiên cứu,đánh giá sâu sắc để rút kinh nghiệm trong thực tiễn. 

Tự tin chuẩn bị dọn dẹp sắp đồ đạc để đi về, phát hiện ra sau 3 lần tiếp tế thì mình ăn uống quá ít và đồ dư vẫn còn nhiều. Bèn gói lại thành 1 túi để sẵn để gửi các bạn nhân viên Khu cách ly, nghĩ chủ nhật các bạn ấy cũng phải đi làm vất vả bèn nhét chục cái phong bì mệnh giá nhỏ để bồi dưỡng các anh/chị em. Vừa hay gặp các bạn đi thu gom rác bèn chạy vội ra vẫy lại bảo: Chú có ít hoa quả bánh kẹo và quà gửi các anh em phục vụ trong khu cách ly, cháu cầm giúp nhé! 

- Bọn cháu không được nhận đâu ạ. 

- Thôi nhận giúp chú, đây là tình cảm, chú có mỗi mình không ăn hết được, bỏ đi thì rất lãng phí.

Cậu nhân viên không nói gì thêm, đẩy thùng rác đi, tôi để túi hoa quả ơn trên cái bàn trước phòng rồi đi vào. Lát sau thấy cậu đi cùng một anh nữa (có lẽ cấp cao hơn) qua Phòng nói: Cám ơn anh nhưng bọn tôi không được phép nhận quà của người cách ly anh ạ. 

- Túi này chỉ có trái cây, bánh kẹo và chút quà nhỏ tôi gửi bồi dưỡng anh em làm việc vất vả ngày chủ nhật, hoàn toàn xuất phát từ tình cảm, ngày mai tôi cũng đi về, một mình không ăn hết số này, để cũng hỏng phí ra anh ạ. 

- Thế anh cho phòng khác đi. 

- Vậy cũng được, nhờ anh chuyển giúp phòng khác giùm chứ mình cũng không đi sang các phòng khác được. 

Tôi rút lại tập phong bì cất đi, để lại túi hoa quả bánh kẹo ngoài bàn. Đến chiều, thấy anh lãnh đạo cầm tập giấy lên nhờ kiểm tra thông tin cá nhân rồi ký tên, tôi ký xong quay ra cửa nhìn thì túi hoa quả, bánh kẹo đã được chuyển đi. Tự mình thấy cũng vui vẻ. 

Sáng hôm sau, lại thấy anh quản lý đưa thêm tập giấy kêu ký tên, lần này thì mình nhìn kỹ hơn, không lớt chớt như lần trước. Hoá ra là quyết toán tiền ăn, 80k/người/ngày, ký ngay thôi. Nghĩ cũng giống quyết toán tiền ăn 150k/người/ngày thời đi tàu ra Trường Sa năm 2012 thôi. Vào xem nốt film “The Father” (2020, Anthony Hopkins động chính) do Hoàng đầu to giới thiệu, film hay về gia đình, một thực tế của VN không xa. 

Chiều tối, dọn dẹp lần cuối, bạn bè hỏi thăm liên tục, hỏi có cần lên đón không? Mình nhất quyết từ chối, đi xe chung về cùng mọi người (không phải vì vui mà vì muốn trải nghiệm cho đủ combo du lịch mạo hiểm lần này). Sốt ruột nhắn tin hỏi quản lý xem mấy giờ xe đón thì được trả lời: Sau bữa cơm tối anh ạ. Vậy là bắt ăn đủ 3 bữa đây. Thôi cứ chén đã rồi tính, mở nắp khay cơm thì đúng là “ý trời”: hộp cơm bữa cuối giống hệt hộp cơm bữa đầu tiên ở khu cách ly, cũng đủ 4 món cơm, trứng chiên, rau, 3 miếng chả mỏng và hộp canh. 

Ăn xong thì ra hành lang hóng xe bus đến đón. Hôm nay số người rời khỏi khu cách ly khá đông, tiếng người huyên náo suốt hơn 2 tiếng, xe ra xe vào như mắc cửi. Đi ra đi vào ngó nghiêng mãi rồi cũng đến lượt, hơn 8h30 đi cầu thang bộ xuống sân nhận QĐ hết cách ly tập trung, tiếp tục cách ly tại nhà 7 ngày. Trước khi đi, lại xách 2 túi bánh kẹo, sữa với đồ ăn khô ra để bàn và nói với quản lý tầng cho mình gửi lại các anh em phục vụ. Vì thế, do thấy mình lếch thếch xách va li, anh ấy đã kêu lính đưa va li và túi đồ lỉnh kỉnh đi đường thang máy, mình định lấn tới xin đi thang máy luôn nhưng anh ấy từ chối. Thế là đành xách cặp đi thang bộ. Nhưng lần này phơi phới hơn chứ không nhọc nhằn như hôm đầu tiên leo lên tầng 7. 

Nhận QĐ xong thì bác tài gọi, hoá ra là xe Bus theo Quận, của Quận nào Quận đó đón về. Mình đếm trên xe cả thảy 16 người, tính cả trẻ con. Riêng về chung cư mình thì vẫn duy trì đủ 6 người, (mình và 5 chị em hôm đầu đi cùng xe cứu thương 115). Xe về đến Trung tâm Y tế Quận thì ngạc nhiên chưa….Trung tâm tắt đèn khoá cửa, có mỗi 1 bạn trực. Bác tài thông tin: Trung tâm không biết có chuyến về hôm nay, thôi mọi người tự giải tán, ai về nhà nấy. Sau chuyến này tôi còn phải đi đón F1 ở Trần Duy Hưng. Mọi người động viên nhờ bác tài chở đến ngã tư Hàm Nghi - Nguyễn Cơ Thạch trên đường quay ra để bớt một đoạn đi bộ, bác vui vẻ đồng ý. 

Xe dừng ở ngã tư, mình xách đồ đi xuống cùng mọi người. Gọi đt cho chỉ huy không nghe máy bèn gọi cho con bé thứ hai bảo mẹ lấy xe ra đón bố ở đầu Lưu Hữu Phước, nó vâng dạ rồi cúp máy. Lát sau thấy gọi lại nói: Mẹ bảo bố chờ tí, mẹ đang dọn nhà dở. 

Chờ mẹ mày thì tao về đến nhà rồi, thôi bố đi bộ, khỏi đón. Thế là mình kéo vali đi bộ về nhà thật (chả thật thì sao). Việc đầu tiên khi về đến nhà là nhắn tin ông bà nội và thông báo cho anh/chị em bạn bè trên FB để mọi người yên tâm.

Giờ thì nằm khểnh chân trong phòng riêng nghĩ ăn gì 3 bữa để thông báo chỉ huy phục vụ trong 7 ngày tới. Cơ hội mấy chục năm cưới nhau giờ mới xuất hiện một lần, nhất định phải sử dụng cho có ích. 

Thế nhỉ! Khép lại Nhật ký cách ly tập trung nhé các bạn. Mà có muốn nữa cũng không viết đâu, nhà bao việc…he he. Thân chúc tất cả anh/chị em cô bác, bạn bè trên nước FB một Mùa Dịch An Lành, sức khoẻ.

———

*Đây là tên bộ phim “Life is Beautyful” (tiếng Ý là La Vita è Bella của Roberto Benigni phát hành năm 1997, do chính ông viết kịch bản, làm đạo diễn và đóng vai chính). Diễn xuất tuyệt vời của Benigni cùng Braschi (vợ thật của ông ngoài đời) cùng diễn viên nhí Cantarini đem lại một trong những bản hòa ca ngọt ngào và bi tráng nhất của điện ảnh thế kỷ 20. Vừa ngọt ngào, hài hước lại vừa pha sự chua xót đắng cay, bộ phim là một bài ca của niềm tin, hy vọng được tấu lên trong những nơi tăm tối nhất. Không chỉ đem tới những bài học về tình yêu, tình cha con đầy ý nghĩa, bộ phim còn nhắn nhủ con người rằng chính cách sống của chúng ta sẽ quyết định sống ra sao; bởi như gia đình Guido, dù phải đấu tranh trong địa ngục trần gian nhưng với họ, cuộc sống vẫn luôn tươi đẹp. (Trích VNE)

Ngày cách ly thứ 11-12

Đơn xin được tiếp tục ở lại khu cách ly tập trung


Kính gửi:  

             - Sở Y tế Hà Nội

             - Trung tâm Y tế Quận Nam Từ Liêm

             - BQL Khu cách ly tập trung KTX Học viện Nông nghiệp 1


Tôi là Nguyễn Tuấn Việt, (nghi) F1, do vô tình gặp phải F0 trong thang máy chung cư An Sinh tối ngày 16/7, kết quả xét nghiệm SARS-COV-2 ngày 18/7 âm tính, chính thức đến khu cách ly tập trung tại Học viện Nông nghiệp 1 ngày 20/7 theo Giấy chuyển Trường hợp cách ly Y tế tập trung của Trung tâm Y tế Phường Cầu Diễn, do đ/c Chủ tịch Phường đã ký cùng ngày. Hiện tôi đang cách ly tập trung tại Phòng 704 Toà C4 Khu cách ly tập trung KTX Học viện Nông nghiệp 1 (sau đây xin được viết tắt là KCL). Tôi xin trình bày với các cơ quan chức năng về nguyện vọng của mình như sau: 

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, cho đến hôm nay tôi đã trải qua đã 12 ngày trong KCL. Ngay từ khi vào công tác tại KCL tôi đã được cung cấp rất đầy đủ vật dụng cơ bản phục vụ sinh hoạt cá nhân hàng ngày, từ những thứ nhỏ nhất như tăm xỉa răng, tăm bông ngoáy tai, bàn chải, kem đánh răng, nước súc miệng, nước sát khuẩn,…cho đến những đồ dùng phục vụ cho hoạt động thể dục hàng ngày như chổi quét nhà, chổi lau nhà, nước thơm lau nhà, nước cọ bồn cầu, bột giặt… Không gian phòng cách ly được tận dụng từ KTX sinh viên nên mặc dù tường ẩm, vôi ve đã lở loét, các thiết bị ở bồn rửa mặt, nhà vệ sinh đã muôn phần lỏng lẻo nhưng đổi lại là không gian rộng rãi, có phòng tắm riêng, phòng vệ sinh riêng. Đặc biệt, phòng tắm còn được trang bị cả máy đun nước nóng, rất tiếc do thời tiết mùa hè nên tôi cũng không được sử dụng nhiều để trải nghiệm chất lượng. Tôi phải khẳng định, điều kiện về cơ sở vật chất hạ tầng cho KCL như trên là TỐT, phải nói là RẤT TỐT. 

Trong suốt thời gian qua tại KCL tôi đã luôn nhận được sự quan tâm chăm sóc tận tình và chu đáo của đội ngũ anh/chị, em phục vụ tại KCL (cơm ăn 3 bữa quần áo mặc cả ngày). Với khung cảnh nên thơ, bốn phía thì 3 phía đồng không mông quạnh, đêm đêm được nghe tiếng ếch nhái gọi nhau ru cho giấc ngủ từng đêm. Cứ vào 7h sáng và 5h chiều hàng ngày, tôi cũng luôn được cập nhật tin tức thời sự covid qua bản tin phát trên loa truyền thanh khu vực, cùng với đó là giọng đọc thân thương truyền cảm của cán bộ KCL luôn nhắc nhở đến giờ phát cơm, động viên những công dân vi phạm quy định của KCL nên tuân thủ quy định tuyệt đối không ra khỏi phòng cách ly để lang thang ngoài hành lang Toà nhà. Trong thời gian cách ly, tôi cũng đã được BQL tạo mọi điều kiện để tham quan, giao lưu với thế giới bên ngoài, đã viết được Nhật ký khu cách ly (dù còn bập bõm, ngày có ngày không). Như vậy có thể khẳng định, cùng với đời sống vật chất, đời sống tinh thần của các F1 tại KCL được chăm lo ĐẦY ĐỦ, phải nói là RẤT ĐẦY ĐỦ. 

Cũng xin được trình bày thêm với các cơ quan chức năng về hoàn cảnh gia đình. Vợ tôi, tuy tuổi đã cao nhưng Công - Dung - Ngôn - Hạnh đầy đủ (mỗi tội Ngôn hơi nhiều), đã luôn đảm đang (chữ đảm đang có dấu nha) việc nhà, vất vả việc nước. Ở nơi làm việc luôn được đồng nghiệp tin yêu, quý trọng, không việc gì không mách sếp, bao giờ cũng được nhắc đến trong các buổi thảo luận nhóm mà vợ tôi không có mặt (đấy là nhà tôi kể thế - mà cơ quan nào chả thế, nhất là giữa các đồng nghiệp nữ với nhau). Ở nhà, các con tôi tuyệt đối tuân thủ sự dạy bảo của mẹ (làm gì có dân chủ ở cái nhà này - vợ tôi luôn quán triệt sâu sắc với các thành viên trong gia đình về quan điểm chỉ đạo sáng suốt và xuyên xuốt này). “Ra đường anh là cá mập/Về nhà anh là cá con”; “Nhà là phải có Nóc” cũng là thành ngữ hiện đại được gia đình quán triệt trong những lần thảo luận về sự lãnh đạo tuyệt đối của Đảng đối với Nhà nước và các thành viên Chính phủ trong gia đình. Nhờ vậy, cuộc sống gia đình tôi luôn thuận hoà, êm ấm. Trong những năm tới, nếu đến lượt Tổ dân phố giới thiệu xét duyệt, tôi tin chắc gia đình mình sẽ đạt danh hiệu “Gia đình Văn hoá”. 

Với những điều kiện và hoàn cảnh như đã trình bày như trên, tôi xin phép được trình bày ngắn gọn nguyện vọng của mình: TÔI XIN ĐƯỢC Ở LẠI KHU CÁCH LY TẬP TRUNG, nếu kết quả xét nghiệm SARS-COV-2 lần 3 vào ngày mai là dương tính. 


Xin trân trọng cám ơn.


Người viết đơn


CHƯA KÝ


Nguyễn Tuấn Việt


———-

P/S: Sau khi viết Đơn này, tôi nhận được thông tin BYT đã ban hành Hướng dẫn tạm thời giám sát và phòng chống Covid-19 để áp dụng tại các cơ sở y tế dự phòng và khám chữa bệnh trên toàn quốc, theo đó BYT đã thay đổi cách xác định, phân loại F0 và F1. Đọc qua hướng dẫn này tôi cảm giác mình sắp trở thành “dân oan”, chỉ vì một thay đổi chính sách, chỉ vì không triển khai chính sách (được lập luận là do đặc thù địa phương) nên tôi đã phải cách ly tập trung. Tôi đã “kêu cứu” đến Cán bộ có trách nhiệm của BYT và nhận được sự chia sẻ thân tình của anh “Anh trải nghiệm và để chia sẻ trải nghiệm đó, hy vọng công tác truyền thông tới đây tốt hơn 😁”. Lại hỏi tiếp: Thế theo hướng dẫn mới thì em có phải cách ly tại nhà 14 ngày nữa không? Anh chỉ bảo ân cần: Việc này thuộc thẩm quyền của địa phương, em hỏi chị GĐ Sở Y tế nhé! 

Đành ngước mặt lên mà hỏi Trời Xanh: Ai trả cho em 14 ngày cách ly tập trung? 14 ngày của một thời Trung niên sôi nổi, trầm tư nghĩ sự đời?

Ngày cách ly thứ 10

Các bạn làm sao ý! 

(quote “Cô giáo Minh Thu”)


Khổ thân em, mấy ngày nay không ngày nào không có comment nhắc nhở mở lại Zalo cho em gái F1 suýt cách ly chung phòng. Đa phần đều là chị em phụ nữ hóng drama. Em là em nói thật, các cụ các mợ có tin thì tin, chả tin thì đừng, em lập trường vững chắc đã nói là làm, kiên quyết không khai kể cả có mở lại Zalo thật. Nghĩ cho kỹ mà xem, thời gian cách ly tại khu tập trung không còn nhiều, về nhà còn phải ở với vợ cả đời - lương tâm nó cắn rứt lắm chứ. 


Các cụ ông với các anh thử điểm lại kinh nghiệm của mình xem, một lần thật thà trung thực thì được vợ “thathu” như nào? Lại chả cằn nhằn cả tháng chưa quên, thi thoảng lôi ra nhiếc móc, chì chiết tiếng bấc tiếng chì. Em đảm bảo 90% luôn là vết hằn như “tattoo” trong não luôn. Các cuộc hôn nhân tốt đẹp đến “đầu bạc răng long” (nghe kinh bỏ mịa) là do vợ không biết chồng có bồ và chồng không biết vợ ngoại tình - cái này đã được các nhà nghiên cứu xã hội học trường Đại học Công nghệ MIT tổng kết trong 1 báo cáo gần đây (các cụ không tin search Google, không tìm thấy thì em cũng k chịu trách nhiệm về tính chính xác đâu nhé, em đọc đâu đấy trên báo chí nước nhà thôi). 9% còn lại là thỏa thuận ngầm (hoặc công khai) với nhau về vợ chồng hạnh phúc trước công chúng để giữ gìn hình ảnh cho cả đôi bên. 


Cũng mở ngoặc thêm là có một vài trường hợp đặc biệt, nhưng số này hiếm - nhưng đảm bảo em hỏi riêng từng người thì nhiều chị em cũng sẽ giơ tay xác nhận mình đặc biệt (đặc biệt éo gì lắm thế…he he). Mà thôi, trình bày thế cũng là dài dòng lắm dồi. Sau đây em xin trích chuyện xưa tích cũ để một lần cuối khẳng định với anh/chị bà con cô bác rằng: Em đã unfriend Zalo cô gái suýt chung phòng cách ly được 9 hôm rồi. Và chắc chắn không có ý định mở lại. Kể ra thì cũng có duyên nợ mới gặp nhau, nhưng thôi, để kiếp khác em trả, kiếp này em kiếu! 


Chuyện rằng:


Một chú tiểu đi cùng với sư thầy của mình. Họ đến bên dòng sông nước chảy xiết. Một phụ nữ trẻ đẹp đang bước tới lui trên bờ sông, trông cô rất buồn 


“Có chuyện gì thế?”, sư thầy hỏi.

“Tôi lo lắng quá. Cha tôi đang ốm nặng, tôi cần băng qua sông để đến thăm cha nhưng cây cầu gãy rồi - cô gái đáp.

“Đừng lo. Tôi có thể đưa cô qua sông”, sư thầy trả lời.

Cô gái cảm kích, chấp nhận sự giúp đỡ, và sư thầy cõng cô đi qua bờ sông bên kia rồi chào từ biệt.

Chú tiểu rất bất bình trước chuyện vừa diễn ra. Chú biết nhà sư không được phép đụng chạm nữ giới, nên chú nổi giận vì sư thầy đã vi phạm giới luật. Chú cứ ấm ức giày vò vì chuyện này suốt đường đi. Cuối cùng, không chịu nổi nữa chú đành hỏi sư thầy.

Khi sư thầy nghe xong thì bật cười. Thầy nói “Ta đã đặt người phụ nữ xuống khi sang đến bờ sông bên kia rồi, thế mà con vẫn còn cõng cô ấy đến tận đây à?”.


Chuyện đến đây là hết rồi. Các anh/chị, bà con cô bác để cô ấy yên nhé, nhắc cô ấy hắt hơi nhiều quá khéo các F1 cùng phòng tưởng F0 gọi xe bế đi thì lại khổ…he he.


(Ảnh minh họa trong film “Xuân, Hạ, Thu, Đông….rồi lại Xuân-đạo diễn Kim Ki Duk).