Thứ Năm, 27 tháng 9, 2007

Viết vào ngày tang tóc ở cầu Cần Thơ


Ngày 26/9, một ngày định mệnh.

Một dự án xây dựng chiếc cầu với mục đích nối hai bờ Cần Thơ và Hậu Giang hứa hẹn sẽ đem lại sự thông thương mang tới sự phát triển kinh tế cho khu vực này.

Thế nhưng....ngày 26/9 định mệnh. Cầu Cần Thơ đang nối qua sông Hậu bất ngờ gãy, sập 2 nhịp phía Vĩnh Long, đã khiến người dân hai bờ Hậu Giang đau đớn. Tôi có thể hình dung sự hoảng loạn của những gia đình có người thân tham gia xây dựng cây cầu. Chỉ biết khóc và cầu nguyện bởi những người có khả năng cứu được thì đã được cứu ngay từ đầu. Số công nhân còn lại rất đông đang nằm chờ dưới những lớp bê tông lạnh lẽo và xám ngắt chờ đợi những phương án giải cứu....hy vọng không nhiều nhưng cũng chỉ biết hy vọng.



Sẽ không còn những mùa trung thu đoàn tụ. Chỉ còn nước mắt khóc chồng, khóc cha.
Ảnh: Phóng viên Báo Pháp Luật TPHCM tại Cần Thơ. (nguồn Blog BCH)

Tình người được thức tỉnh. Rất nhiều người đã sẵn sàng hiến máu để cứu nạn. Các cá nhân và tập thể sẵn sàng hỗ trợ về vật chất cũng như tinh thần. Sự chia sẻ về vật chất là cần thiết nhưng lạm dụng nó để quảng bá doanh nghiệp mình là một hành vi vô đạo đức. Tờ báo đăng tải nó còn vô đạo đức gấp nhiều lần, dù là vô ý. Bác sỹ là cần thiết nhưng sữa thì không.

Những mất mát về tình cảm của những gia đình có nạn nhân thì chẳng thể nào chia sẻ hết....Một người em tôi đang ở Cần Thơ đã phải chứng kiến những hình ảnh hãi hùng: "....nhìn sâu vào bên dưới đống đổ nát, chúng tôi nhìn thấy những bàn chân vẫn đang nhúc nhích, vài cánh tay cố bấu víu, như mong cho có ai nhìn thấy, để biết mình còn sống. Tôi nhìn thấy, nhiều người nhìn thấy, nhưng tất cả bất lực, và quặn lên từng cơn đau nhói, như có ai dùng kim chích lên tim mình. Lúc này, tôi mới thấu cái cảm giác, người chứng kiến người đang chết dần, đớn đau và khốn khổ đến mức nào! ....". Những hình ảnh và cảm giác này sẽ ám ảnh nó trong suốt cuộc đời làm báo !

Mới trước đó 01 ngày báo Tuổi Trẻ Tp.HCM đưa tin: "Thi công hai đường dẫn cầu Cần Thơ vẫn chậm", Bộ GTVT đã tiến hành sơ kết tiến độ thực hiện dự án cầu Cần Thơ, không một lời cảnh báo về chất lượng chỉ thấy nói tới tiến độ công trình. Các nhà thầu thi công được yêu cầu thúc đẩy nhanh việc thi công để kịp tiến độ thông xe vào năm 2008.

Với một công trình quốc gia như Cầu Cần Thơ, bảo hiểm là việc bắt buộc. Công trình này được bảo hiểm tài sản bởi 4 nhà bảo hiểm phi nhân thọ gồm: Bảo hiểm Dầu Khí (PVI), Bảo Minh, PJICO và Bảo Việt Việt Nam. Thế nhưng theo Trung tâm Dữ liệu - Thông tin chuyên ngành bảo hiểm Việt Nam......"riêng bảo hiểm tai nạn lao động và bảo hiểm trách nhiệm chủ sử dụng lao động của nhà thầu chưa rõ thuộc trách nhiệm của hợp đồng với công ty bảo hiểm nào...." . Quả bóng trách nhiệm đã bắt đầu lăn.

Mọi chuyện sẽ qua đi. Một vài năm nữa mấy ai sẽ nhớ đến tai nạn thảm khốc này mỗi khi qua cầu Cần Thơ ?! Những gia đình có nạn nhân trong vụ tai nạn này sẽ sống như thế nào hay họ sẽ bị lãng quên như bao vụ tai nạn khác.....

Xin được chia sẻ nỗi đau đớn, mất mát lớn lao này với tất cả các gia đình nạn nhân. Xin được kính cẩn nghiêng mình trước vong linh của các anh chị đã mất và cầu mong cho những người bị thương có thể sớm phục hồi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét