Hôm rồi có đưa vợ con đi xem Mummy 3 ở Megastars. Vậy là đi gần hết các rạp được cho là hiện đại ở TPHCM (chỉ còn thiếu Galaxy Nguyễn Du). Không biết các rạp khác của Megastars thế nào nhưng tớ thấy cái rạp số 1 dở quá, có cái cột tường to đùng ở bên hông chắn 1 phần màn ảnh. Hệ thống âm thanh và hình ảnh ở các rạp nhìn chung là như nhau và theo trí nhớ của tớ thì cũng chẳng hơn gì Fansland 87 Lý Thường Kiệt ngày xưa là mấy! Phim Mummy 3 thì vẫn thế, đúng chất hành động Mỹ nhưng thêm chút gia vị Á đông của Lý Liên Kiệt, Dương Tử Quỳnh cùng bối cảnh Thượng Hải. Nhưng thực sự thì chắc là khó có người Mỹ nào làm phim về châu Á bằng người châu Á được. Trương Nghệ Mưu là một tài năng lớn vì tớ cảm thấy ở trong sâu thẳm con người ông ẩn chứa tâm hồn dân tộc TQ. Phim Anh Hùng là ví dụ tiêu biểu nhất cho cảm nhận ấy! Xem lần đầu thấy hay về hình ảnh, âm thanh, mầu sắc. Xem lần thứ hai thấy nổi hết da gà! Sao mà cái tư tưởng "thống nhất Trung Hoa" nó ăn sâu đến thế được nhỉ? Chỉ với tâm thế "thống nhất Trung Hoa" của Tần Thủy Hoàng mà có thể thuyết phục được cả Tàn Kiếm, Vô Danh và cả "Trương Nghệ Mưu". Có lẽ vì thế mà đây cũng chính là lý do khiến cho blogger bàn luận về bài hát "One World One Dream" trong Olympic 2008 do Trương Nghệ Mưu đạo diễn.
(có phụ đề tiếng Anh của bài hát này ở trên góc phải của màn hình đấy các bạn nhé!)
Em xem phim n�y cũng thấy... "ghen gh�t" (v� họ Trương t�i qu� & tư tưởng thật ph�t khiếp!)...
Trả lờiXóa