Tớ đã suy nghĩ về cái gọi là "Thế giới phẳng" của Thomas L. Friedman ngay từ khi đọc cuốn sách của ông. Thú thật là tớ cũng chẳng đọc hết cuốn sách nhưng cũng đã hiểu cái ý của ông muốn nói, thế giới đang trở nên "phẳng" sau cuộc Cách mạng về Công nghệ thông tin của khoa học kỹ thuật hiện đại, con người đã có thể vượt thời gian và không gian để thực hiện nhiều công việc mà trước đây không thể làm. Nhưng ở một góc nhìn khác tớ lại thấy cái gọi là "thế giới phẳng" đó chẳng qua chỉ là sự "thích nghi" của các nhà tư bản đối với những khó khăn về kinh tế trong thời hiện đại hòng đem lại lợi nhuận nhiều hơn cho chính họ mà thôi. Định viết về điều này từ lâu nhưng thực sự hôm nay khi đọc blog của K.I.M mới khiến tớ viết ra.
Hãy quay lại một chút với lịch sử Việt Nam thời những năm thực dân Pháp xâm lược Việt Nam nhằm mục đích mở rộng thị trường tiêu thụ và tìm kiếm nguyên liệu phục vụ cho các nhà máy sản xuất ở Pháp. Và nay, các ông chủ tư bản đã dần dần chuyển những nhà máy sản xuất sang các nước thứ 3. Thay vì phải vận chuyển nguyên liệu về nước để sản xuất sản phẩm thì họ lấy ngay những nguyên liệu và nhân công giá rẻ tại chính những nước mà họ đặt nhà máy để sản xuất và rồi xuất khẩu đi khắp thế giới. Chẳng cần đến những cuộc chiến tranh quá ồn ào, các nhà máy liên doanh, đầu tư trực tiếp đang được xây dựng rất nhiều ở Việt Nam. Tài nguyên đang được khai thác triệt để, môi trường sống đang bị tàn phá...và rồi khi những nhà máy của họ rút đi, chẳng biết những công nghệ mới nào mà chúng ta sẽ học được ? Hậu quả chắc chắn không thể thấy ngay được trong 5 hay 10 năm...nhất là những hậu quả về môi trường.